Dẫu cứ dần xa
Vẫn nhớ quê nhà
Những ngày gió táp mưa sa
Củ mì, rau bụi, tương cà, mắm kho
Chưa được ăn no
Thiếu áo co ro
Tìm hơi ấm giữa than tro
Sao quên được chiếc gàu mo, gáo dừa!?
Nồm hạ ban trưa
Dỗ giấc mơ xưa
Kẽo cà kẽo kẹt đu đưa
Chìm trong cổ tích, dư thừa ước mơ
Tiếng mẹ ầu ơ
Vọng đến tàn đời
Non xa mấy dãi xanh mờ
Hiu hiu, sợi tóc lơ thơ, gió bồng
Ống xoáy trầu không
Môi đỏ vôi nồng
Tay bòn những hạt rời bông
Chắc chiu, nhặt nhạnh no lòng cháu con
Chân mỏi lưng còng
Số phận long đong
Nắng mưa một bóng trên đồng
Xa ông bà vẫn gắng công cấy cày
Ấp ủ vòng tay
Chẳng tiếc thân gầy
Lớn khôn, thành quả hôm nay
Tấm lòng cao cả sánh tày biển khơi
Ngửa mặt lên trời
Giọt lệ thầm rơi
Ngàn mây biến dạng, thay nơi
Tình quê chẳng thể đổi dời giống mây./.
Lưu Xuân Cảnh – 11.8.2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét