Về lại Quy Nhơn buổi cuối chiều
Nghiêng vàng bãi vắng dấu chân xiêu
Năm mươi năm trước ta cùng bước
Bọt sóng mơn man…nhớ thật nhiều !
Em ở phương nào anh ở đây ?
Chiều nay lẻ bóng sóng xô dày
Con còng bỏ chạy trôi dòng nước
Xóa vết chân ai xóa được lòng ?
Tím nhuộm hoàng hôn phía cuối trời
Bao nhiêu kỷ niệm lại dần khơi
Trong tà áo trắng ai duyên dáng
Ánh mắt đượm sầu, nhớ chia phôi
Bọt sóng tan dần theo nước cuộn
Buồn vương thuở nọ dễ gì tan
Trăm năm lỗi hẹn tình muôn thuở
Như sóng xô hoài bãi bờ. Mong !
Lưu Xuân Cảnh - 01.10.24
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét