Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2024

MỐI TÌNH NƠI GIẾNG XƯA



Cùng xách nước, dây gàu rối cuộn,

Gỡ dây rồi tay chạm bâng khuâng.

Mắt trao tình, tim rộn nhịp ngân,

Yêu mới chớm, hai mươi vụng dại.


Nơi giếng nhỏ, hai mình gặp lại,

Mỗi chiều về như cố đợi nhau.

Lòng ngóng trông khi ngày chưa thấy

Yêu không lời mà vắng lại mong


Thư đưa tới, nhạt nhòa mực tím,

Thời gian trôi, tình mộng mỏng manh.

Ngày em cưới, anh còn vướng nạn,

Lặng lẽ buồn, lệ đắng đêm thanh.


Chín năm cách, tình cờ đối diện,

Người cũ đây, có phải là mơ !?

Mắt hằn sâu, buồn in nét khổ,

Ta nhìn nhau, tâm trí thẫn thờ.


Bao ấm lạnh, môi hồng nhạt thếch

Mấy nồng say, khóe mắt thâm đen?

Nỗi thương nhớ, lòng đau như cắt,

Tình xưa giờ lại hóa hư không.


Xưa giếng cũ, bóng ai thờ thẫn,

Bởi rối gàu hẹn ước, mộng mơ.

Em cúi mặt, tuôn dòng nước mắt,

Anh nhìn theo, lệ chảy đôi bờ.


Tình dang dở, xa rồi duyên nợ,

Chỉ giếng sâu nhớ mãi đong đầy.

Em và anh, mỗi người một cảnh,

Gửi nỗi lòng theo gió cùng mây.

LXC _ 01.12.24

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét