Thứ Ba, 29 tháng 7, 2025

XÓM NÚI

Thấp thoáng triền non áng khói mờ,

Xóm nhỏ im lìm giữa giấc mơ.

Lều tranh vách sậy bên bờ suối,

Gió núi thì thầm tựa tiếng tơ.

Chợ chiều hiu quạnh, ít người qua,

Vài gánh rau xanh, mấy thúng cà.

Tiếng gọi mời nhau chừng lạc lõng,

Nắng phai dần xuống bóng chiều tà.

Ruộng lúa chín vàng trải sắc hương,

Lao xao sóng gợn chiều vấn vương.

Hạt thóc đong đầy bao nỗi đợi,

Tháng năm nắng đọng, hạt sương vương.

Thủa ấy, hồn nhiên tuổi dại khờ,

Bạn cùng xóm nhỏ thỏa ước mơ.

Đêm trăng sáng tỏ, bà cổ tích,

Bên bếp lửa hồng, ấm giấc mơ.

Nay lại được về giữa chốn xưa,

Hoang tàn cảnh vật, bóng nắng đưa

Ký ức ùa về như thác lũ,

Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn, lệ tuôn mưa.

Xóm nhỏ tiêu điều, đã đổi thay,

Lều tranh xiêu vẹo, cỏ hoang đầy.

Chợ chiều vắng bóng người qua lại,

Chỉ gió rì rào lá úa lay.

Lúa vàng ngày ấy đã xa rồi,

Chỉ còn hun hút khoảng trời thôi.

Người đi kẻ ở, dòng đời chảy,

Xóm núi nay về lại mình tôi.

LXC - 29.7.25






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét