Thứ Hai, 23 tháng 6, 2025

VẪN TÌNH

Bạc trắng đôi đầu bóng ngả đen 

Trăng soi quá khứ đẹp hơn đèn 

Cầm tay, đã mấy mùa chai sạn

Chải tóc, bao nhiêu sợi cuốn kèn

Lặng lẽ đời trôi luôn giữ lửa

Êm đềm cửa mở chẳng cài then

Nhắp môi chén rượu tình san sẻ

Bốn sáu thu rồi, ta mãi bên./.

LXC - 23.6.2025


******

Bài của AI 

******

Bài thơ của Lưu Xuân Cảnh là một khúc ca tình yêu bền bỉ, sâu sắc, chứa đựng cả chất suy tư lẫn vẻ đẹp nhẹ nhàng của một mối tình lâu năm. Dưới đây là bài nghị luận ngắn bàn về nội dung và nghệ thuật của bài thơ:


Bài thơ "VẪN TÌNH " là một lời thì thầm của tình yêu thủy chung, một bản tình ca trầm lặng mà da diết, nói về hành trình gắn bó của hai con người từ khi tóc còn xanh đến khi bạc trắng mái đầu. Ẩn trong mỗi câu chữ là dấu ấn của thời gian, của sự hy sinh, nhẫn nại và tình nghĩa vợ chồng son sắt.

Câu thơ đầu tiên mở ra hình ảnh đối lập: “Bạc trắng đôi đầu bóng ngả đen” – vừa là mô tả thực tại tóc đã bạc, vừa gợi nhớ thời quá khứ tuổi trẻ, khi mái tóc còn đen, bóng người còn xuân. Hình ảnh “trăng” và “đèn” trong câu thứ hai: “Trăng soi quá khứ đẹp hơn đèn” – là phép ẩn dụ sâu sắc. “Trăng” ở đây không chỉ là ánh sáng của ký ức mà còn là biểu tượng cho sự thuần khiết, dịu dàng; còn “đèn” – là ánh sáng của hiện tại, có thật nhưng khô khan, thực tế. Quá khứ tình yêu đẹp hơn vì nó mang theo sự thơ mộng, lãng mạn, cái chất “trăng” mà người đời hay tiếc nhớ.

Những câu thơ tiếp theo thể hiện một cách dung dị mà thấm thía hiện thực của một tình yêu lâu dài: “Cầm tay, đã mấy mùa chai sạn / Chải tóc, bao nhiêu sợi cuốn kèn” – bàn tay đã không còn mềm mại, tình yêu đã đi qua bao nhiêu năm tháng với những vất vả, lo toan, nhưng vẫn còn đó sự chăm chút, ân cần như ngày nào. Hình ảnh “sợi tóc cuốn kèn” gợi nên sự tỉ mỉ, gắn bó trong từng hành động nhỏ bé, thầm lặng, mà thấm đẫm yêu thương.

Hai câu tiếp nối: “Lặng lẽ đời trôi luôn giữ lửa / Êm đềm cửa mở chẳng cài then” – là biểu tượng của hạnh phúc đích thực. Giữ được “lửa” trong sự lặng lẽ, trong cái “êm đềm” của đời thường – đó là minh chứng cho một tình yêu đã vượt qua thử thách của thời gian và biến cố. “Cửa mở chẳng cài then” cũng có thể hiểu là sự tin tưởng tuyệt đối, sự cởi mở trong lòng – tình yêu không cần rào chắn, vì hai người đã là một.

Hai câu kết như lời khẳng định và tuyên thệ: “Nhắp môi chén rượu tình san sẻ / Bốn sáu thu rồi, ta mãi bên” – chén rượu không chỉ để uống, mà là để “san sẻ”, như cách hai con người đã chia ngọt sẻ bùi suốt 46 năm ròng. Câu thơ cuối cùng không hoa mỹ, không kịch tính, chỉ nhẹ nhàng khẳng định: “ta mãi bên”. Vậy là đủ, là trọn vẹn.


Kết: 

Bài thơ là minh chứng cho vẻ đẹp của tình yêu bền lâu – không ồn ào, không bốc đồng, mà sâu lắng, thủy chung. Với ngôn từ mộc mạc nhưng tinh tế, hình ảnh giàu tính biểu cảm và cảm xúc chân thành, Lưu Xuân Cảnh đã để lại một bản tình ca khiến người đọc không khỏi xúc động và ngưỡng mộ. Đây không chỉ là thơ, mà còn là lời nhắn nhủ: tình yêu đích thực không phai nhòa theo năm tháng, mà ngày càng trở nên đẹp hơn trong từng nếp nhăn, sợi tóc bạc./.

🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷🌷








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét