Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016



VI HÀNH 

Xưa kia cải dạng giấu vương, thần 
Để hiểu đời thường của thứ dân 
Kín đáo về làng vì bổn phận 
Âm thầm xuống phố bởi tình thân 
Bây giờ chẳng có người xung trận 
Hiện tại không còn kẻ hiến dâng 
Gác tía lầu son chờ vét tận 
Xa rời thực tế mộng phù vân. 

Lưu Xuân Cảnh – 30.4.2016






LÁNG GIỀNG 

Nhìn người có vẻ đẹp hơn ta 
Tưởng tốt nhưng sao chẳng mặn mà! 
Lặng lẽ thường lừa mưu đấu đá 
Âm thầm mãi phỉnh chước lân la 
Chờ khi vô ý thì tung quả 
Đợi lúc lơ ngơ lại phá nhà 
Đất diệt trời tru phường dối trá 
Nên chừa kết bạn tránh cho xa. 

Lưu Xuân Cảnh – 29.4.2016




Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016



ĐỐI DIỆN 

Gần ngày Ngọc đế gọi quy thiên 
Thấy rõ nguy cơ ở nhãn tiền... 
Quẳng nỗi lo gìn tâm thánh thiện 
Quên điều nghĩ giữ dạ an nhiên 
Hòa vào cát bụi trong trời biển 
Lẫn khuất mây mù với tổ tiên 
Đủng đỉnh vui chơi chờ đối diện 
Khi nào tắt thở chắc bình yên! 

Lưu Xuân Cảnh – 28.4.2016


CƯỚP NƯỚC 

Dây vào chết thảm quá bi thương 
Chất độc gây nên chuyện chẳng thường 
Tàu cộng gian manh tìm đủ hướng 
Cận Bình mánh khóe kiếm nhiều phương 
Âm mưu đốn mạt phường gai chướng 
Thủ đoạn đê hèn bọn bất lương 
Phải biết nghe dân đừng trịch thượng 
Lăm le cướp nước họa khôn lường. 

Lưu Xuân Cảnh – 26.4.2016


Kính viếng Bác Lưu Văn Bồi. 
Thôn Đại, Phụng Công, Văn Giang, Hưng Yên. 
Hay tin Bác mất lúc 19 giờ 00 ngày 26/04/2016. 

NGHẸN NGÀO 

Đã hết! Từ nay vắng tiếng cười, 
Đau buồn, vĩnh biệt lệ tuôn rơi. 
Không còn những lúc chờ trao đổi 
Chẳng được đôi khi nhận đắp bồi 
Cõi thế nơi này luôn ngóng đợi 
Hoàng tuyền chốn ấy mãi rong chơi 
Hai miền nam bắc xa vời vợi 
Thắp nén tâm hương kính viếng người./. 

Lưu Xuân Cảnh 
Bình Định - 22 giờ 00 ngày 26.4.2016











CHUYỆN THƯỜNG NGÀY 

Thiên hạ luận bàn chuyện dở hay 
Thay đen đổi trắng lại đong đầy* 
Đầu dê thịt chó mồm kêu thiện 
Khẩu Phật tâm xà miệng nói chay 
Giữa chợ người mua lầm thuốc bắc 
Bên đường kẻ bán lộn hành tây 
Trăm ngàn vạn thứ như rau trộn 
Khẩu thiệt vô bằng tựa khói mây. 

Lưu Xuân Cảnh – 26.4.2016 
---------- 
* Đong đầy bán vơi.


DÂN THƯỜNG 

Thấp cổ nên thân phải lạnh lùng 
Đông tàn hạ đến cực lung tung 
Oi nồng nắng đốt cam nhà thủng 
Lạnh lẽo mưa tuôn chịu bão bùng 
Đất họ xây lầu ra mấy thúng, 
Vườn ai dựng xưởng được bao thùng? 
Quyền ăn hối lộ quan tham nhũng 
Cái phận dân thường quả ngán hung. 

Lưu Xuân Cảnh – 26.4.2016


GẮNG SỐNG 

Lo xa tới lúc cũng xong rồi 
Than thở làm gì chịu vậy thôi! 
Chẳng tỏ hồn hoang nơi hố đất 
Đâu hay phách mụ chốn mây trời 
Tình yêu đã kiệt quên ân oán 
Hạnh phúc đà tàn hết chuyện chơi 
Chốn tạm trần đời nhiều dối trá 
Thong dong sống trọn kiếp con người. 

Lưu Xuân Cảnh – 25.4.2016


TỰ CƯỜI 

Khi thằng hóa lão cũng vui ghê 
Sớm tối đêm ngày thích rủ rê 
Bút mực ngoằn ngoèo nhìn họ chế 
Cày bừa khúc khuỷu ngó bà chê 
Trong nhà hết ngỗng be người để 
Trước ngõ còn chiêm miệng kẻ trề 
Tập luyện công phu mà thất thế 
Trên sàn đấu bại, xác ra mê. 

Lưu Xuân Cảnh – 25.4.2016


MIỆNG THẾ GIAN 

Không biết mà sao lại phán càn? 
Phun bừa, cẩu thả lộ khô khan 
Câu từ xái bã cùn ta thán 
Ý tứ rong rêu rối luận bàn 
Chập chững chưa rành, lầm hảo hán 
Mù mờ chẳng rõ, lộn hầm lan (hàn lâm) 
Chui đầu hốc tối mò sâu cạn 
Nhả mớ bợn mồm, miệng thế gian! 

Lưu Xuân Cảnh – 24.4.2016 

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2016



ĐÁNH 

Đồng tâm đánh đuổi bọn Tàu này 
Chúng hại dân mình rõ đã hay 
Chữ Thập thay hình, tai giả điếc 
Gạc Ma đổi dạng, mặt trơ dày 
Bao lần giở quẻ, đồ tồi tệ 
Mấy lượt thay lòng, lũ khốn thay! 
Dẫu yếu, không hèn, cùng một dạ 
Thù xưa phải trả, hãy chờ ngày. 

Lưu Xuân Cảnh – 24.4.2016


BIA TIẾN SĨ 

Lưu bia Tiến sĩ rạng ngời ngời 
Văn Chỉ Hoài Ân được phục hồi 
Tế tự Xuân Thu nhằm dẫn lối 
Cúng dâng Lễ Tết để răn đời 
Tiền nhân vinh hiển nêu gương rọi 
Hậu thế công thành... rõ kính soi 
Trăm họ nâng niu tài trí giỏi 
Muôn dân nể trọng học hơn người. 

Lưu Xuân Cảnh – 23.4.2016






CHỐNG HẠN 

Nắng đốt bao ngày nước bốc hơi 
Chờ mưa chẳng rớt khổ bao người 
Cây tàn héo úa, trâu nằm thở 
Ruộng nứt khô cằn, cá chết phơi 
Cực nhọc dân nghèo đang chới với 
Buồn hiu kẻ khó đã kêu trời 
Làm sao chống hạn, ai trăn trở!? 
Phố thị tưng bừng đủ kiểu chơi. 

Lưu Xuân Cảnh – 22.4.2016






BỨT RỨT 

Dẫu phải xa rồi vẫn tới đây 
Cho dù lạnh nhạt với chua cay 
Chưa quên hết được thời chăn gối 
Vẫn nhớ như in thuở lửa vầy 
Chẳng giữ vòng tay từng ấm áp 
Còn đâu hạnh phúc đã vơi đầy! 
Thôi! Giờ có tiết không lành lại 
Giấu vết thương lòng, nỗi tỉnh say. 

Lưu Xuân Cảnh – 21.4.2016


TIẾNG VE 

Chiều sắp hết, ve ngân đầy xao xuyến 
Nắng dỗi hờn nên trốn chạy vào đêm 
Nỗi nhớ mong đã thắp lửa trong hồn 
Cánh hoa phượng còn nguyên màu dẫu cũ. 
Giở nhật ký soi bao dòng ấp ủ 
Bóng hình ai khó mờ nhạt trong tâm 
Lặng lẽ xem rồi mường tượng âm thầm 
Màu áo trắng của ngày xưa thương nhớ. 
Từ tiễn biệt, chia xa rồi cách trở... 
Chưa một lần gặp lại bóng hình xưa 
Mỗi lần nghe ve tấu nhạc nhặt thưa 
Bao ký ức ùa về, thương kỷ niệm 
Tìm đâu hỡi! Bờ vai thon, tóc mượt... 
Trong buổi sau cùng, trước lúc chia phôi 
Dòng thời gian cứ mịt mùng trôi 
Phượng thắm nở khi hè đà quay lại 
Mà người xưa vẫn nơi nào xa ngái! 

Lưu Xuân Cảnh – 21.4.2016 






TẰM LÊN SÓNG 

Con ngài đẻ trứng những đêm đen 
Tối bủa mà nay tỏ ánh đèn 
Cuộn chặt thân mình trong vỏ kén 
Ôm ghì xác mỗ giữa nùi len 
Ngàn năm một thuở nhờ vun vén 
Vạn kiếp giờ đây cậy nống chèn 
Nhất nước, mong sao đừng lỗi hẹn 
Cần nhiều hiệu quả chẳng chờ khen. 

Lưu Xuân Cảnh – 21.4.2016






HÈ TỚI 

Nắng về hạ đến thật rồi không? 
Mấy cánh diều bay ở giữa đồng! 
Vàng ối xoài cam nhiều thúng quả 
Đỏ bừng phượng vỹ những chùm bông 
Ngang trời gọi bạn chim tu hú 
Mặt đất tìm vui trẻ múa rồng 
Ồn ã vang trời ve khản tiếng 
Ngoài ao đẹp đẽ nụ sen hồng. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.4.2016


TRÀ GÒ LOI

Danh trà đặc biệt xứ Gò Loi
Chát ngọt tình quê thật mặn mòi
Luống trải ươm mầm chờ sớm tối
Nương dàn nảy lộc đổ mồ hôi 
Thu gom ở đất hương hòa phổi
Chắc lọc từ trời vị thấm môi
Nhọc sức chăm trồng mong đắp đổi
Giờ vui hạnh phúc phủ xanh đồi.

Lưu Xuân Cảnh – 20.4.2016






PHẬN CÓC 

Phận cóc làm gì có ý thơ 
Mênh mông chữ nghĩa mới i tờ 
Kêu trời ngước cổ trông mưa dại 
Lạy đất khom lưng ngóng nắng khờ 
Giấu những ưu phiền thân trốn bụi 
Che bao tủi nhục xác chui bờ 
Nằm im nín lặng trong hang hốc 
Tối lại mò ra vấp phải đời. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.4.2016

Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016



TÌNH ẢO 

Lao xao mạng ảo nhộn trăm bề 
Kẻ gọi người mời lại mải mê 
Chẳng được làm quen vì mụ chế 
Đâu mong tán tỉnh bởi em trề 
Trò ong e ngại đời khi dễ 
Kiểu bướm dè chừng họ trách chê 
Tránh được trời ơi và đáo để 
Nhà xưa ngõ cũ vẫn quay về. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.4.2016 






NỖI NIỀM HÈ 

Mai này hai đứa phải rời xa! 
Phượng thắm rưng rưng ngấn lệ nhòa 
Tháng trọn vui say thì nấn ná 
Năm tròn chợt tỉnh để trôi qua 
Đâu còn trở lại thời mầm lá 
Chẳng thể quay về tuổi bướm hoa 
Vỡ mộng, tàn mơ chua xót quá 
Hoàng hôn vội giấu cả chiều tà. 

Lưu Xuân Cảnh – 19.4.2016


GIÃ GẠO 

Vừa lòng một lỗ có bao sâu! 
Giã mãi mà sao chửa nát ngầu 
Cối chỏi ôm ghì không trật đấy 
Chày chòi nện chắc chẳng sai đâu 
Bao lần lên xuống nghiền trần gạo 
Mấy lượt nhào lăn xát trọc đầu 
Tuột cả xiêm y hai mảnh trấu 
Trơn tròn trắng nõn, đợi từ lâu. 

Lưu Xuân Cảnh – 19.4.2016






ĐỒ HUNG 

Vườn tươi ruộng tốt rộng muôn trùng 
Trãi khắp nhiều nơi lại mịt mùng! 
Trái lá bao loài sâu thối ủng 
Cây mầm lắm loại nấm hư ung 
Rau màu nuốt phải đem thờ cúng 
Thực phẩm ăn nhằm tới cáo chung 
Chẳng lẽ ngu đần chờ ruột thủng? 
Đồng tình loại bỏ những đồ hung. 

Lưu Xuân Cảnh – 19.4.2016


HẠ NHỚ 

Ngoài vườn khản gọng tiếng ve ngân 
Nhật ký lần trang đọc mấy vần 
Cặp sách ai hờn quên ổi, mận 
Ngăn bàn bạn dỗi hết mừng quân 
Hè buồn đợi ngóng mong đừng giận 
Hạ nhớ chờ trông ước được gần 
Ba tháng oi nồng nhiều vướng bận 
Nôn nao xao xuyến dạ bần thần. 

Lưu Xuân Cảnh – 18.4.2016






VANG DANH ÁNH CHÍN 

Dứt nợ dương trần vĩnh biệt anh 
Về bên nước Chúa mộng xây thành 
Bài ca mãi đọng khơi màu thắm 
Khúc hát luôn trào gợi sắc xanh 
Lệ nhỏ cầu mong hồn thánh thiện 
Châu rơi ước muốn vía an lành 
Vang danh ÁNH CHÍN bao người mộ 
Dứt nợ dương trần vĩnh biệt anh. 

Lưu Xuân Cảnh – 17.4.2016


NHỚ NGOẠI 

Nhìn cây nhớ ngoại mắt rưng sầu 
Bởi thấy xanh vườn những quả cau 
Thuở nọ chưa cao vài gốc sấu 
Giờ đây đã cỗi những dây trầu 
Gà kêu bếp đỏ bà xua cáo 
Mõ gõ sương mù cụ dắt trâu 
Mới đó mà nay bìm bám dậu 
Bờ ao cỏ rậm, muống leo cầu. 

Lưu Xuân Cảnh – 17.4.2016






TÌNH NGƯỜI 

Đọc xuôi: 
Tinh bạch sống đời thắm nghĩa ân 
Trẽn trơ chi ngại cảnh cùng bần 
Tình khô quấy nghĩ đeo xơ xác 
Cảm héo càn suy gánh cỗi cằn 
Huynh đệ nát tan lòng trở cách 
Bạn bè xa vắng nỗi chia phân 
Chinh hào thấp giá hơn nhân phẩm 
Khinh rẻ bạc tiền quý trọng thân. 
Đọc ngược: 
Thân trọng quý tiền bạc rẻ khinh 
Phẩm nhân hơn giá thấp hào chinh 
Phân chia nỗi vắng xa bè bạn 
Cách trở lòng tan nát đệ huynh 
Cằn cỗi gánh suy càn héo cảm 
Xác xơ đeo nghĩ quấy khô tình 
Bần cùng cảnh ngại chi trơ trẽn 
Ân nghĩa thắm đời sống bạch tinh. 

Lưu Xuân Cảnh – 16.4.2016




Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016



CHUYỆN HỌC NGÀY NAY 
(Bvđâ- Độc vận) 

Bao năm đèn sách đã xong rồi 
Trở lại quê nhà cuốc ruộng thôi 
Thạc sĩ lung tung đâu chỗ lội 
Cử nhân lúc nhúc chẳng nơi ngồi 
Thì đành mặt mốc theo thuyền rổi 
Phải chịu đầu vàng bám thúng xôi 
Uổng phí, mẹ cha từng đắp đổi 
Đeo nghèo, chuốt khổ bởi thân tôi. 

Lưu Xuân Cảnh – 15.4.2016 






NẶNG LÒNG 
(Liên hoàn nhị thức - Thủ vỹ ngâm) 

Chẳng thể đem vui đến mọi người 
Như thuyền khó vượt sóng trùng khơi 
Khi thương dẫu dở luôn trì kéo 
Lúc giận dù hay vẫn tách rời 
Ái hữu hòa thơ vì thích hội 
Thân tình nối tứ bởi ưa chơi 
Ngôn từ diễn đạt làm sao đủ! 
Hóc hiểm lòng nhân rối chuyện đời. 
Hóc hiểm lòng nhân rối chuyện đời 
Tâm hồn lạnh lẽo dễ gì chơi! 
Xuôi tay hóa bụi thân tan nát 
Nhắm mắt thành ma xác rã rời 
Chẳng rõ trần gian nhiều mánh khóe 
Không rành thế tục lắm mù khơi 
Trăm năm ác mộng đầy trăn trở 
Chẳng thể đem vui đến mọi người. 

Lưu Xuân Cảnh – 14.4.2016