Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016



XƯƠNG RỒNG 

Nắng hạn khô cằn vẫn nở hoa 
Xương rồng trụ vững chốn phong ba 
Chông gai còi cọc tình sâu sắc 
Khía cạnh khẳng khiu nghĩa đậm đà 
Bóng dáng liêu xiêu mà rực rỡ 
Thân hình mảnh khảnh lại kiêu sa 
Dù cho thiếu nước nhờ sương đọng 
Chắt lọc hiến dâng những ngọc ngà. 

Lưu Xuân Cảnh – 31.5.2016 




Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016



NGHĨ 

Nằm đêm tay trán nghĩ bao đồng 
Có phải ông trời quá bất công? 
Lắm kẻ làm hoài nhà cứ trống 
Nhiều người chơi mãi khách thêm đông 
Xác thân cực khổ cùn hy vọng 
Mặt mũi bơ phờ mỏi đợi trông 
Khốn nạn! Đói no mà phấp phỏng 
Thà rằng nhận lấy kiếp rêu rong. 

Lưu Xuân Cảnh – 29.5.2016 






CHỚ CÓ THAM 

Nước Nam sở hữu bởi dân Nam 
Khẳng định rạch ròi chớ có tham! 
Dẫu lấn bao lần sao khuất phục 
Dù đè mấy lượt dễ gì kham! 
Muôn người một dạ không nao núng 
Triệu kẻ lòng chung đã hiểu ngầm... 
Thế mạnh trong tay chưa chắc thắng 
Ôm đồm, khó giữ được nhân tâm. 

Lưu Xuân Cảnh – 27.5.2016 






SÔNG NÚI VIỆT NAM 
*
Tung hoành trục khoán 
"Sông núi nước Nam vua Nam ở, 
Rành rành định phận tại sách trời" 
Trích thơ Lý Thường Kiệt. 
*
SÔNG quê quấn quít chẳng xa rời 
NÚI biếc vẫn bền cạnh biển khơi 
NƯỚC Việt ngàn năm còn vững cõi 
NAM bang vạn thuở mãi tươi đời 
VUA Tàu hung hãn bao người đợi? 
NAM Đế hiền hòa lắm kẻ chơi 
Ở ác gian tham không thuận lợi 
RÀNH RÀNH ĐỊNH PHẬN TẠI SÁCH TRỜI. 

Lưu Xuân Cảnh – 27.5.2016 






TÌNH ĐÃ LỠ 

Tình ta đã lỡ, khó thương vì... 
Những nỗi ưu phiền bởi lắm khi... 
Lão Nguyệt xe duyên là sở dĩ... 
Ông Tơ tác hợp tại chưa gì... 
Truân chuyên mấy nỗi còn phung phí... 
Lận đận bao ngần cũng bỏ đi... 
Nhận lấy chua cay, đời dị nghị... 
Bằng như có thể... nếu xa thì... 

Lưu Xuân Cảnh – 26.5.2016


SÔNG ĐẦY KHÓ QUA 

Sông đầy nước chảy cuộn dòng trôi 
Nhấp nhổm không yên đứng lại ngồi 
Muốn đến bờ mơ tìm cách lội 
Mong về bến hẹn kiếm đường thôi 
Nguy nan, cẩn tắc xin đừng vội! 
Cấp thiết, chỉn chu tránh lấy rồi 
Cách trở làm sao mà kết nối 
Bên nầy phía nọ chịu chia đôi. 

Lưu Xuân Cảnh – 25.5.2016

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016



BÌNH MINH 

Đằng xa hửng sáng mảng mây hồng 
Ẩn hiện sao mờ ở phía đông 
Một lúc khoe tươi đồi sống động 
Hồi lâu lộ rõ núi tồng ngồng 
Trên bờ ngọn cỏ sương còn đọng 
Dưới bãi be thuyền nắng đã chong 
Thức tỉnh nhân gian đừng đắm mộng 
Tưng bừng ngày mới rạng niềm mong. 

Lưu Xuân Cảnh – 25.5.2016 






HỌC GIẢN DỊ 

Đẳng cấp chan hòa, để mến thương 
Dù ngôi Tổng Thống cũng bình thường 
Lên đài cẩn thận nên xem hướng 
Xuống phố tùy cơ mới lựa đường 
Hà Nội xinh tươi, nơi hổ trướng 
Ba Đình rạng rỡ, chốn vầng dương 
Gương ngời giản dị cùng tư tưởng!? 
Phải học lưu đời chút dạ hương. 

Lưu Xuân Cảnh – 24.5.2016 






KHÔNG CHỒNG 

Không chồng chán ngấy tủi lê thê 
Tối lạnh thân cô thật não nề 
Mãi oán ông Tơ, thù thậm tệ 
Luôn căm lão Nguyệt, hận tràn trề 
Thời xuân đã hết người khi dễ 
Tuổi ngọc không còn kẻ trách chê 
Nín lặng âm thầm là diệu kế 
Dù đời dẫu đẹp cũng tung hê. 

Lưu Xuân Cảnh – 24.5.2016


CHỮ KÝ SINH LỜI 

Thỏa thuận bao điều được mấy trang!? 
Đà quên chất độc hại dân làng 
Giờ đây súng Mỹ đem mua bán 
Thuở nọ “da cam“ chửa lụi tàn 
Bún chả bình dân ăn mỗi bát 
Đô la đẳng cấp nhận liên tràng 
Ông về mất chức còn văn bản 
Chữ ký sinh lời lợi triệu quan. 

Lưu Xuân Cảnh – 24.5.2016 







VIỆT MỸ HỮU NGHỊ 

Việt Mỹ hôm nay hữu nghị mà! 
Hai bên đối địch chuyển sang hòa 
Thù xưa gác lại, tình bên ả 
Hận cũ lui vào, phúc của ta! 
Gạt bỏ sen đầm từng xảo trá 
Mang về thiện chí ắt nở hoa 
Mong sao đất nước đừng nghiêng ngả 
Độc lập tự do đến mọi nhà. 

Lưu Xuân Cảnh – 23.5.2016






GIẤC NAM KHA 

Đêm khuya vắng vẻ gió len buồng 
Tỉnh giấc nam kha bởi tiếng chuông (Hạt tất) 
Đứa nhỏ khóc nhè không sữa uống 
Ông to cười khẩy có vai tuồng 
Vùng biên lính chặn gian quàng cuống 
Chốn ải quân ngăn giặc sợ cuồng 
Mấy thứ tào lao ngài chẳng chuộng 
Nhà lầu gái đẹp dễ gì buông! 

Lưu Xuân Cảnh – 23.5.2016 






SANG CHIỀU 

Người đi viễn xứ nhớ quê nhiều 
Bởi kế sinh tồn phải dạt xiêu 
Ước được quay về chăm rặng liễu 
Mong sao trở lại thả dây diều 
Hoài thương giọng hát thời xuân giễu 
Mãi luyến câu hò thuở hạ thiêu 
Tuổi trẻ ngày xưa tình tuyệt diệu 
Giờ đây tóc bạc ngả sang chiều. 

Lưu Xuân Cảnh – 22.5.2016 









GIƯỜNG ĐƠN GỐI CHIẾC 

Lẻ bóng năm canh lắm não nề 
Giường đơn gối chiếc hận ê chề 
Trăng soi ảo ảnh đầy tàn tệ 
Nến rọi siêu hình quá tái tê 
Nghịch lý oái oăm sầu đáo để 
Tâm can bứt rứt tủi tràn trề 
Ông trời bỡn cợt trêu nhân thế 
Phải tội chi mà thiếu thiếp thê? 

Lưu Xuân Cảnh – 22.5.2016 



Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016



ĐI BẦU 

Hai hai* thức dậy nhớ đi bầu 
Đại diện cho mình để tấu, tâu 
Gắng tuyển người tài không phải mọt 
Nên tìm kẻ đức chẳng là sâu 
Mong cho chú mạnh đừng ăn bám 
Muốn được cô trung chớ cạnh cầu 
Ước vọng ngôi cao chung mục đích 
Muôn dân no ấm hưởng sang giàu. 

Lưu Xuân Cảnh – 21.5.2016 
--- 
* Ngày 22/5/2016









TRUNG KIÊN 

Hãy nén đau buồn Tổ Quốc ơi! 
Bão giông sẽ lặng lại ngời ngời 
Ngàn năm giữ đất, không ca ngợi 
Vạn thế chung lòng, chẳng nghỉ ngơi 
Dẫu giặc điên cuồng tìm mánh lới 
Thì dân tỉnh táo giữ bầu trời 
Cho dù bất kể quân nào tới 
Lạc Việt trung kiên, diệt rối bời. 

Lưu Xuân Cảnh – 21.5.2016


KHỔ NẠN 

Khổ nạn vương vào nỗi nước non 
Âm u che phủ nắng đâu còn! 
Băn khoăn hiểm họa lòng tan nát 
Bứt rứt dân tình dạ héo hon 
Sung sướng còn trông khi rạng rỡ 
Vui tươi phải đợi lúc vuông tròn 
Mong sao thịnh vượng yên bờ cõi 
Cháu Lạc con Hồng mãi sắt son. 

Lưu Xuân Cảnh – 21.5.2016






BỀN GAN 

Dẫu phải tàn đời vẫn sắt son 
Bền gan chiến đấu chí không mòn 
Quê hương đất Tổ luôn gìn trọn 
Biển đảo trời Nam mãi giữ tròn 

Lưu Xuân Cảnh – 21.5.2016


CHẲNG NGỘ 

Chẳng ngộ đâu nào mốt của em! 
Anh coi có kín giống che rèm? 
Bao người thích thú ưa lòng rọi 
Lắm kẻ trầm trồ khoái chí xem 
Múp míp, chình ình ai ngó thẳng? 
Tô hô, lộ liễu ả khoe mềm 
Thời trang đặc chủng nhằm khơi gợi 
Chẳng ngộ đâu nào mốt của em! 

Lưu Xuân Cảnh – 20.5.2016






Hình ca sỹ Thủy Tiên 
vợ của tuyển thủ quốc gia Công Vinh.


ĐẤT NƯỚC 

Đất vẫn im lìm chẳng trách chi, 
Như nhau nước lặng có than gì! 
Người trung lo lắng lòng luôn nghĩ 
Kẻ nịnh lơ là dạ có suy? 
Tổ quốc xâm lăng đau phá hủy 
Sơn hà nguy biến xót phân li 
Nỏ thần Thủy gạt tình ma quỷ 
Mãi để lưu đời tiếng thị phi. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.5.2016






NĂM HỌC SAU CÙNG 

Nhật ký xưa ghi buổi tựu trường 
Vui buồn lẫn lộn hãy còn vương 
Năm cùng lẹ hết mình nào tưởng 
Tháng cuối nhanh tan bạn chẳng tường 
Cố gắng đem về nhiều giải thưởng 
Tôi rèn giữ lại những tình thương 
Rồi xa tuổi ngọc, chia hai hướng 
Mỗ sống nhà quê, ả phố phường. 

Lưu Xuân Cảnh – 19.5.2016






HỮU HẢO 

Láng giềng, bạn tốt tiếng đầu môi 
Hữu hảo xem ra lại quá tồi 
Xảo quyệt bày trò gây tức tối 
Ngông cuồng giở quẻ tạo lôi thôi 
Cùng phường cướp giật đâu lề lối 
Cũng lũ tranh giành chẳng thứ ngôi 
Khẩu phật tâm xà đầy tội lỗi 
Lăm le thủ đoạn bẫy giăng mồi. 

Lưu Xuân Cảnh – 19.5.2016









KHEN CHÊ 

Người hay thơ phú có đâu nhiều, 
Trí giả, anh tài được bấy nhiêu? 
Nghĩ tới càng ghê văn mãi diễu 
Suy ra cũng ngán chữ luôn liều 
Xem rồi lắm lúc còn chưa hiểu 
Đọc kỹ bao hồi chẳng thể yêu 
Viết để tìm vui là chủ yếu 
Khen chê, giỏi dỡ biết sao chiều? 

Lưu Xuân Cảnh – 18.5.2016


HIẾU NGHĨA CÒN CHI 

Sợ xấu, vì sao vậy hỡi trời!? 
Nuôi từ tấm bé mất công toi 
Thân già đối xử ra tàn tệ 
Xác lão giam cầm đến tả tơi 
Chẳng xứng con người vì trái đạo 
Đâu ngang dã thú bởi sai lời 
Này ai, thức tỉnh đừng ngu muội! 
Hiếu nghĩa còn chi, chuyện ngược đời . 

Lưu Xuân Cảnh – 18.5.2016




Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016






ỒN 
(Thơ cười - CNNQ) 

Ồn ôn tránh ghép phụ âm lờ (l) 
Kẻo chữ thành hình dễ, khó, lo
Mãi đậy, mà mong chờ lấp ló 
Thường che, lại muốn thấy thò lò 
Hiền nhân cũng chuộng ưa dòm ngó 
Quân tử từng thèm thích đọ so 
Ngặt nỗi người chê bai thịnh nộ 
Dù rằng xấu xí hiếm ai cho. 

Lưu Xuân Cảnh – 17.5.2016 







Tung hoành trục khoán 
“NON SÔNG BỐN MẶT NGỦ MƠ MÀNG 
THỨC CHỈ MÌNH TA, DẠ CHẲNG AN” 
(Trích bài thơ:THỨC KHUYA - HMT) 
CHẲNG AN 

NON trọc cây xanh đã lụi tàn, 
SÔNG khô ruộng nứt kế nào bàn! 
BỐN mùa trơ trọi niềm đau xót 
MẶT nước eo sèo nỗi nát tan 
NGỦ gật toi cơm đèo vất vả 
MƠ mòng chết chẹt gánh lầm than 
MÀNG chi phú quý thân nô lệ? 
THỨC CHỈ MÌNH TA, DẠ CHẲNG AN. 

Lưu Xuân Cảnh – 16.5.2016


TIẾC CỦA ĐỜI 

Ham mê... ngán ngẩm tội tày đình 
Đã rõ già còn khoái múp xinh 
Mấy bận toan mần lo xóm chỉnh 
Nhiều phen muốn quật ngại làng trình 
Ngồi dòm mấy đứa nhào vô lĩnh 
Đứng ngó bao thằng xốc tới rinh 
Tỉnh trí, đe lòng quên ý định... 
Đâu ra sức lực, dẫu gồng mình!? 

Lưu Xuân Cảnh – 16.5.2016






CỐM 

Dưới ánh trăng mờ tiếng giã vang 
Đầu hôm rộn rã xóm bìa làng 
Bên đèn hối hả bà rang thóc 
Cạnh cối đê mê cháu chực sàng 
Nhịp điệu chày giòn nghe thích thú 
Hương thơm cốm tỏa ngửi mơ màng 
Còn nguyên ký ức ngày thơ dại 
Mẹ gói mo cau lạt cột ràng. 

Lưu Xuân Cảnh – 15.5.2016







THỨC TỈNH 

Canh khuya vắng lặng ánh trăng tà 
Trống trải mịt mùng tận chốn xa 
Cú vọ lơi âm dìu phách quỷ 
Giọt sành nhặt tiếng dắt hồn ma 
Đàn dơi xáo động bầy hôi quả 
Đám chuột rình mò lũ hại gia 
Nguyệt lặn sương rơi đêm kết thúc 
Ai ơi thức tỉnh rộn canh gà. 

Lưu Xuân Cảnh – 14.5.2016