Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016



NÍU XUÂN

Tô mày vẽ mặt để gìn xuân
Mái tóc hoa râm tuổi ngũ tuần
Bởi đã nuôi con nên trễ yếm
Vì hay giỡn bố mới sa quần
Thôi thì phải giấu bờ môi nhạt
Bởi vậy đành che khoé mắt quầng
Muốn được tươi xinh dùng mỹ phẩm
Công dung ngôn hạnh gắng cho nhuần.



Lưu Xuân Cảnh – 31.10.2016





TỦI LÀM GÌ

Thôi anh trách phận tủi làm gì!
Dẫu có nhiều quà cũng chẳng chi
Một nụ hoa hồng đà hữu ý
Vài chung rượu trắng đã ly kì
Tình thương mãi đậm trong tâm trí
Nghĩa mến luôn bền giữa áng thi
Vui vẻ an nhàn cùng lũ nhí
Đâu cần tiếc rẻ chớ sân si.



Lưu Xuân Cảnh – 30.10.2016



Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016




TRÔI XUÔI (Bình thanh) 

Khi hè sang ve sầu râm ran 
Rồi xa trường lòng ta miên man
Ngày chia tay châu rơi đôi hàng
Thời ngây ngô giờ đà sang trang
Người đôi nơi đi theo niềm riêng 
Em vào y mơ làm “Sơ” hiền
Anh lên đường... mong sao bình yên
Mười năm sau may nhờ cơ duyên
Anh và em đi chung đò chiều
Hàng thông reo hình nghiêng liêu xiêu
Sông rưng rưng không gian tiêu điều
Lời thầm thì...nhìn nhau...chèo khua
Đò trôi xuôi mang theo phân bua.

Lưu Xuân Cảnh – 30.10.2016 






KHỔ THẬT 

Khổ thật tơ hồng khó dửng dưng
Vì ưa bởi thích có ai đừng?
Xuân tươi rạo rực lòng buông lửng
Hạ thắm cồn cào mắt ngấn rưng
Vững dạ non thề chờ nắng hửng
Kiên tâm biển hẹn đợi mưa bừng
Cho dù Nguyệt Lão chưa công chứng 
Cũng cứ ôm vào chẳng chịu ngưng.

Lưu Xuân Cảnh – 30.10.2016






ĐÊM NHỚ

Lập loè đom đóm rọi thâu đêm
Nỗi nhớ trào dâng đợi ngõ thềm
Cách trở lâu rồi yêu có đệm?
Chia lìa dài nữa luyến còn thêm?
Trăng soi tỏ dạ sầu man mác
Sương phủ mờ lòng rã ấm êm
Khắc khoải chờ mong tin nhạn vắng
Bao lâu mới được chạm môi mềm.

Lưu Xuân Cảnh – 29.10.2016





ĐẾN BAO GIỜ

Trăng thanh vắng lặng rối lòng chờ
Kẻ cuối trời xa mắt thẫn thờ
Một nửa hồn trao bay quyện gió
Hai dòng lệ rớt ngấm vào thơ
Mong hoài nụ héo đầy đau khổ
Đợi mãi hoa tàn đẫm ngẩn ngơ
Mấy nữa ai cùng ta hội ngộ?
Còn trông vẫn ngóng đến bao giờ?

Lưu Xuân Cảnh – 29.10.2016





THẰNG MÕ

Hết cỡ bung mồm cái miệng loa
Theo hùa cổ họng nhả gần xa
Không dùng tiếng lặng im buồn bã
Chẳng dụng lời câm nín thật thà
Cũng bởi màng tai ưa nịnh đã...
Vì do lỗ nhĩ khoái tâng đà... 
Bao đời thằng mõ làm sao giả!
Chỉ tại quan bày chước quỷ ma.

Lưu Xuân Cảnh – 28.10.2016






TỔ QUỐC TRONG TÔI 

Tổ Quốc trong tôi lúa trổ đòng
Đàn cò trắng núi những chiều đông
Làn mây lướt nhẹ trời râm bóng
Bến nước trôi xuôi cá ngược dòng
Vẫn nhớ quê cha xưa tốt ruộng
Không quên xứ mẹ cũ tươi đồng
Bao năm gắn kết ân tình đọng
Mãi luyến người đi một tấm lòng.

Lưu Xuân Cảnh – 27.10.2016






TRÊN ĐỒNG

Trên đồng ngút mắt một màu xanh
Hy vọng mai kia sẽ ngọt lành
Vợ cấy mầm yêu tình tiết hạnh
Chồng chờ quả ái nghĩa em anh
Vun trồng vất vả thêm sai nhánh
Chăm bón gian nan được tốt cành
Cố giữ tươi xinh dù nóng lạnh
Xin đừng bỏ héo mộng phai nhanh.

Lưu Xuân Cảnh – 27.10.2016






(Thương tiếc Đặng Thị Thu Hương. Bị TNGT 
khi giúp dân vùng lũ Quảng Bình năm 2016)
ƠI HƯƠNG!

Sao đành vội vã cách? Ơi Hương!
Có thật em đi bỏ lỡ đường...
Bởi nghĩa trần đời luôn nhớ tưởng
Vì tình cõi thế mãi noi gương
Oan khiên đất để sầu đeo vướng
Tức tưởi trời bày não xót thương
Lệ đổ dâng cùng cơn lũ chướng
Nao lòng vĩnh biệt một vầng dương.

Lưu Xuân Cảnh – 26.10.2016






Ế ẨM

Trồng nhiều ế ẩm biết làm sao!
Túi sạch sành sanh chẳng dính hào
Ngửa cổ mơ tiền rồi nhốn nháo
Quay chân ước bạc lại cồn cào
Ai mua giá rẻ đang mềm nạo
Họ bán dừa non sẽ dễ bào
Cậy mạng rao hàng mong kiếm cháo
Làm giàu quá khó xẹp hầu bao.

Lưu Xuân Cảnh – 25.10.2016





LOẠN

Có súng không dùng diệt lũ tham
Mà đi bắn giết những người phàm
Đà quên một trứng cha Âu Lạc
Chẳng nhớ chung bào mẹ Việt Nam
Biển đảo Tàu lang đang lấn chiếm
Sơn hà Tập sói đã dìm cam
Vô tình giúp sức thêm cho giặc
Nội loạn ngoài công khó giữ hàm.

Lưu Xuân Cảnh – 24.10.2016



Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016



LEO TRÈO

Hoa tàn nhị rữa bướm chèo queo
Múi nhão dùn da thấy chán phèo
Lạch chết mương khô rêu ngả quẹo
Đồi chai hố rốc mốc eo sèo
Đâu còn máu lửa thời cưa kéo
Đã mất gang đồng thuở nắm đeo
Trắc trở tơ hồng thôi tẹo lẹo
Đầu thai kiếp khác lại leo trèo!

Lưu Xuân Cảnh – 24.10.2016





TRUNG TRINH

Cho dù dáng dấp chẳng sang, xinh
Tốt gỗ còn hơn vẻ ngoại hình
Đẹp mặt người ta chưa thể kính
Xấu mày trăm họ chắc gì khinh!
Phần chìm khó biết lòng kiên định
Phía nổi nào tường dạ đảo khuynh
Sống thực cùng nhau đừng dối phỉnh 
Trần đời cảm phục sự trung trinh.

Lưu Xuân Cảnh – 24.10.2016





TRINH TIẾT 

Khi nhìn thấy ảnh biết người xinh
Rạng rỡ tươi vui đẹp dáng hình
Lắm kẻ ưa dòm ai cũng thích
Nhiều người muốn ngó bạn nào khinh
Nhu mì giữ nết tâm bình tĩnh
Kín đáo gìn hồn dạ tiết trinh
Trọn đạo nàng dâu hiền hiếu kính
Yêu chồng, hạnh phúc chắc như đinh.

Lưu Xuân Cảnh – 23.10.2016





CÂU NHÂN QUẢ (Thtk)

CHỞ ác đừng mong nước thái hoà
BAO giờ sạch bóng lũ yêu ma?
NHIÊU khê hũ lậu đâu danh giá
ĐẠO mạo tân thời đấy thế gia
THUYỀN lật tiêu đời phường cuốc mả
KHÔNG xoay hết kiếp bọn buôn nhà
KHẲM lừ quy luật câu nhân quả
ĐÂM MẤY THẰNG GIAN BÚT CHẲNG TÀ.

Lưu Xuân Cảnh – 23.10.2016





NẾU CÓ VÒI TIỀN

Nếu có vòi kia cứ ló tiền
Thì đời sướng thật bớt khùng điên
Còn đâu chém giết và đê tiện
Chẳng sợ hung đồ, tựa cõi tiên.

Lưu Xuân Cảnh – 22.10.2016





BỎ CHUYỆN CÀY

Viết mãi đâu ngừng nó đuối ngay
Niêm vần bằng trắc xuống lên gay
Vào đề khởi động găm còn dở
Kết cục giật lùi rút chửa hay
Bậu xướng chăn giường chờ mỏi cổ
Chàng hoà giấy bút đảo khờ tay
Mê thơ đến nỗi không hề biết
Vợ đợi từng đêm, bỏ chuyện cày!

Lưu Xuân Cảnh – 22.10.2016





BỎ NÓ ĐI

Dẹp lũ xe lừa, bỏ nó đi!
Đừng cho bọn rợ lủi trong bì
Xun xoe đứa lớn coi khinh dị
Nịnh nọt thằng to lật lọng kì
Xử sự côn đồ phường chẳng trí
Ra tay chuyên nghiệp bọn không nghì
Đâu còn máu thắm da vàng nhỉ!
Bởi tại đồng tiền nó chắn mi.

Lưu Xuân Cảnh – 22.10.2016





VẪN XUÂN 

Dẫu đã qua đi vẫn thấy giòn 
Moi vàng bới ngọc hãy còn non 
Buồng tim rộn nhịp nhìn mày liễu 
Khối óc mơ màng ngắm lúm con 
Tiếng thả như tơ đưa gió nhẹ 
Lời trao tựa lụa trải trăng tròn 
Luôn xuân trong mắt người yêu chuộng 
Chẳng phải lo gìà bởi sắt son. 

Lưu Xuân Cảnh – 21.10.2016 




Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2016




Vì ai úa cả tuổi xuân thì 
Vì muốn cân bằng có sá chi 
Vì giữ tam tòng đâu dám phí 
Vì gìn tứ đức nỡ nào phi 
Vì con phải bỏ thân mà thí... 
Vì cháu đành vùi xác cứ thi... 
Vì đạo cao vời nên khỏi nghĩ 
Vì nhau gắn kết chẳng lo gì. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.10.2016 





KHUYÊN VỢ 

Vợ hỡi đừng ham cái chuyện này 
Đêm về nhập cuộc đã là hay 
Còn thêm mấy “cuốc”. Chào thua chạy! 
Chả Phượng nem Công cũng bỏ cày. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.10.2016 





ƠN NGHĨA SINH THÀNH 

Cực nhọc sinh thành tía má nuôi 
Nên thân lớn xác được thành người 
Ơn chưa đáp trả cha đà vội... 
Nghĩa chửa đền dâng mẹ đã rồi... 
Khốn khó năm dài buồn mấy đỗi 
Xơ rơ tháng rộng tủi nhiều hồi 
Giờ còn nỗi nhớ luôn đeo đuổi 
Mất mát đau lòng chịu vậy thôi. 

Lưu Xuân Cảnh – 20.10.2016 






HỠI ƠI CHÀNG! 

Đêm đêm tối tối cách xa nàng 
Sớm sớm chiều chiều sợ rúc hang 
Ạ ạ ừ ừ rồi cứ lảng 
Vâng vâng được được vẫn không màng 
Vui vui sướng sướng ôm hoài mạng 
Thích thích ghiền ghiền ngắm mãi trang 
Đợi đợi chờ chờ... Mà phát chán! 
Mơ mơ mộng mộng... Hỡi ơi chàng! 

Lưu Xuân Cảnh – 19.10.2016 





QUÁ BI THƯƠNG! 

DỮ dằn nước lũ ngập quê hương 
TỢN tạo liều mình thoát mọi phương 
MƯA đổ trôi nhà người bỏ mạng 
SA mù bịt mắt kẻ làm vương 
NHIỀU rồi thả cuốn già. Vô cảm! 
ĐAU nữa nhận chìm trẻ. Bất lương! 
KHỔ cực trời bày ra thảm cảnh 
NGÔNG CUỒNG XẢ LŨ QUÁ BI THƯƠNG! 

Lưu Xuân Cảnh – 18.10.2016 




BẾP GA 

Loè ra ngọn lửa đốt lòng nồi
Cái bếp thời này cũng nấu thôi
Chả sợ đen xoang vì chẳng khói
Đâu gờm nghẹt mũi bởi không hơi
Trơn tru sạch sẽ đem nhiều lợi
Bóng láng tinh tươm được lắm lời
Hiện đại so xưa hay quá đỗi
Ông đầu rau biệt tích mù khơi.

Lưu Xuân Cảnh – 18.10.2016




NHỬ CÂU

Chẳng thấy hình xưa, đợi bạc đầu
Không còn dẫu bóng cũng đi đâu!
Môi hồng nghĩ tới răng màu muội
Má đỏ suy tư sắc cổ trầu
Thắm yếm là mơ xiêm tuột cả
Đen quần chỉ mộng váy banh sâu 
Bây giờ trở lại thời nguyên thuỷ?
Cố lộ mông đùi để nhử câu...

Lưu Xuân Cảnh – 14.10.2016




Tung hoành trục khoán 
“Ngày mai trong đám xuân xanh ấy 
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi” 
Trích từ: Mùa Xuân Chín - Hàn Mặc Tử 
BỎ CUỘC CHƠI 

NGÀY trẻ tươi xinh đẹp rạng ngời 
MAI kìa héo úa nỗi đầy vơi 
TRONG lòng đã chạm miền hoang dã 
ĐÁM cỏ từng ôm chuyện rối bời 
XUÂN sắc bao ngày mà phí phạm 
XANH màu mấy thuở lại buông lơi 
ẤY còn giữ được tình hoa lá 
CÓ KẺ THEO CHỒNG BỎ CUỘC CHƠI. 

Lưu Xuân Cảnh - 13.10.2016 


Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016




TÌNH ĐÔI MÌNH 
(Bình thanh)

Anh Hoài Ân em Tam Quan hai vùng quê 
Mình quen nhau khi chung trường từ ngày xưa 
Duyên trăm năm ta thề nguyền thành keo sơn 
Trong gian nan em không than mà tươi vui 
Ta xây nên cung thiên đường riêng cho mình 
Dù không sang nhưng luôn vui vì yêu thương 
Ta sinh ra ba con trai mơ chưa thành... 
Giờ hoa râm cùng bên nhau trong yên lành 
Dìu nhau đi qua trần gian về âm ty 
Không lâm li nhưng âm vang tình đôi mình. 

Lưu Xuân Cảnh - 12.10.2016