Thứ Tư, 30 tháng 9, 2020

THIỆT HƠN

Mưa chiều nước đọng lá khoai 
Một màu cỏ úa nắng dài quê tôi 
Khát khao lắm bữa bao hồi 
Giờ như được cứu sống rồi đất ơi! 
Muôn loài cảm tạ ơn trời 
Riêng nhành hoa dại xác xơ rủ buồn 
Giá mà sớm được mưa tuôn 
Cây kia có rủ héo buồn vậy đâu!? 
Chung nơi riêng chịu thảm sầu 
Trời cao dẫu có nhiệm màu cũng thua 
Nắng đốt cho úa chưa vừa 
Lại ban mưa muộn tiễn đưa linh hồn 
Đắng lòng đắp mộ đem chôn 
Vùi sâu một kiếp thiệt hơn sự đời 
Rối ren nghĩ ngợi bời bời...

Lưu Xuân Cảnh – 30.9.2020




@ TÌNH TA

Tình ta đã xế buổi tan chiều 
Vẫn đượm như hồi mới tuổi yêu 
Cố giữ xinh ngày luôn yểu điệu 
Thường mong đẹp cảnh chán tiêu điều 
Đầu xanh dẫu trắng anh kì diệu 
Chỉ thắm dù phai vợ mỹ miều 
Chuyện cũ hồi xưa... giờ ắt hiểu 
Hai mình hạnh phúc giữa đời phiêu... 

Lưu Xuân Cảnh – 25.9.2020



@ NGƯỜI XA !

Dây trầu lá vẫn một màu xanh 
Lại vắng người xa bỏ gãy cành 
Trắng bạc vôi nồng không rõ ảnh 
Hoen vàng cọng héo chẳng rành tranh 
Ngưng chiều nắng rũ hồn se lạnh 
Trỗi gió cây oằn ngọn lả nhanh 
Chỉ lạ mong hoài sao mãi tránh? 
Tìm đâu thấy nữa... mộng tan tành! 

Lưu Xuân Cảnh – 21.9.2020



# MƠ TÌNH

Tình tình ý ý mộng bồng em 
Liếc liếc đưa đưa dạ đã thèm 
Điệp điệp minh tinh còn kém kém 
Trùng trùng mỹ nữ cũng xem xem 
Mơ mơ kết tóc so đo lẹm 
Ước ước chung mùng ái ngại lem
Nghĩ kỹ rồi thôi to nhỏ hẹm 
Lâng lâng tựa cửa luyến xuyên rèm./. 

Lưu Xuân Cảnh – 17.9.2020



TRẮC TRỞ

Một mảnh tình côi 
Thao thức bao hồi 
Trăng non gợi cảnh thuyền trôi 
“Trăm năm vẫn đợi...” Để rồi mãi xa! 
Sương gió ra già 
Chia cách hai ta 
Kẻ lầm lũi, người bôn ba 
Thấy nhau thật - ảo chỉ là ước thôi! 
Cuối đất cùng trời 
Xô dạt muôn nơi 
Còn nguyên ký ức một thời: 
Đèn khuya, sáp lụn khó rời, trắng đêm! 
Hạnh phúc về em 
No ấm êm đềm 
Còn thương chẳng thể nào quên! 
Phải đành giấu kín niềm riêng, nhói lòng 
Nước cứ xuôi dòng 
Phận bạc long đong 
Mười năm cách biệt, chờ mong 
Một chiều trên phố... nghẹn lòng... gặp nhau 
Trỗi dậy niềm đau 
Nắng ngỡ phai màu 
Gió rung, lá rụng trước sau 
Như tung, như gợi, như đào xới sâu 
Lặng lẽ hồi lâu 
Chẳng nói thành câu 
Chao ôi! Giọt lệ lăn sầu 
Lời than, tiếng trách... còn đâu nữa mà…! 
Chấp nhận rời xa 
Cất giữ ngày qua 
Không mong chắp nối chi mà, 
Chỉ thương phận lỡ duyên đà đứt đôi./. 

Lưu Xuân Cảnh – 11.9.2020



@ ĐÙA HOA

Để cội lan già giữ tới thu 
Buồn vui cũng chỉ ngắm hoa bù 
Đài kia chẳng hẹn mà bung nhú 
Noãn đó không thề lại nhảy ru 
Cánh mỏng như mời khoe dẫn dụ 
Hương nồng tựa khích tỏ khều bu 
Đùa hoa tím mịn môi hồng rủ 
Một chuyến thiên đường... hỏi viễn du ? 

Lưu Xuân Cảnh – 03.9.2020