Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2025

VỪA LẠ VỪA QUEN

Chín năm gặp lại... cuối chiều thu,

Lá vàng rơi nhẹ gió vi vu.

Anh đứng ngẩn ngơ bên phố cũ,

Nhìn em thấp thoáng dáng xưa mù.


Ta từng hẹn ước khung trời mộng,

Cùng lối trăng thanh bước song hành

Rồi đời xô ngã, bươn sóng gió

Lặng lẽ buông tay, hẫng hụt đành.


Em vẫn nụ cười như thuở ấy,

Mắt huyền vương vấn bóng thời gian.

Chỉ khác đôi phần trong giọng nói,

Trầm hơn một chút, nhẹ mà sang.


Anh vẫn dáng hình xưa cũ đó,

Phong trần nhuốm bụi sợi tóc mai.

Nhìn nhau bối rối như ngày nọ,

Tim khẽ rung rung, mắt nhạt nhòa.


Chuyện cũ thưa dần theo năm tháng,

Nhưng còn đọng mãi mấy dư âm

Quen lắm… mà xa như hạt nắng,

Chạm vào chưa kịp… đã xa xăm.


Ta nhìn như thể người quen - lạ,

Mà ánh mắt đầy những nhớ thương.

Chín năm một thoáng, đời ngăn cách,

Xao động ngỡ ngàng giữa phố sương.


LXC_05.4.25







Thứ Ba, 11 tháng 3, 2025

NGƯỜI XƯA


Người đi bỏ lại trời hoang vắng,

Cơn gió chiều nay buốt tận lòng.

Ánh mắt ngày xưa giờ đâu nữa,

Chỉ còn kỷ niệm thoáng mênh mông.


Em như giấc mộng tan vào sóng,

Bỏ lại đời anh mấy nhớ thương.

Tắt nắng từ ngày em khuất bóng,

Sầu mưa day dứt những canh trường.


Người ở phương này hoen mắt lệ

Dường người xa thẳm cũng rưng rưng,

Nghẹn đắng trong lòng sao bày tỏ

Lời câm mà rung dội nhói tim


Thôi nhé từ đây thành dĩ vãng,

Dẫu lòng vương mãi bóng hình ai.

Tình cõi trần gian đành lỡ hẹn,

Chờ nhau sum họp chốn tuyền đài.


LXC _ 11.3.2025







Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2025

QUÊ XƯA


 QUÊ XƯA


Cây rơm sau vườn thơm mùi nắng,

Giếng nước không thành, chiếc gàu mo.

Đàn gà giỏ tre kêu chiêm chiếp,

Hàng cau thẳng tắp, mẹ ru hời !

Vồng lang lượn vòng, chiều lặng lẽ,

Giàn mướp lên xanh, giấu mộng lành.

Tàu chuối gió khua, chờ quả chín,

Khói bếp chiều buông vương mái tranh.

Đồng xa trâu về nghe tiếng mõ

Con mương lạch đạch vịt lên bờ

Chị hai tay hái quần bó gối

Đội bó lúa vàng nặng ước mơ

Hoàng hôn rực rỡ, trời năm cũ,

Đọng mãi hồn quê khó phai mờ.

Tuổi thơ vấn vương từng con ngõ,

Nhớ cảnh quê nghèo, đẹp như thơ.


LXC_21.02.2025

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2024

TÌNH BỀN

Vợ chồng duyên nợ trời trao,

Cùng nhau sánh bước, ngọt ngào trăm năm.

Đắng cay mấy bận dập bầm,

Bên nhau san sẻ tháng năm ngọt bùi.

Đồng lòng vun đắp trọn đời,

Qua bao sóng gió, nụ cười vẫn tươi.

Thương nhau từ thuở đôi mươi

Gánh chung cuộc sống, chẳng rời cách xa.

Dù cho tóc bạc phôi pha,

Vợ chồng bên cạnh, mặn mà dài lâu.


Lưu Xuân Cảnh - 23.12.24


Thứ Năm, 19 tháng 12, 2024

NGƯỜI MẬP



Thơ LXC,  bình của GPT


Bụng nhìn tựa cái trống chầu ghê,

Chân bước lò dò thấy chán chê.

Bánh ngọt chè thơm luôn thích thử,

Gà hầm thịt nướng lại thường mê.


Ngồi giường ghế nhỏ thành ra chật,

Mặc áo quần to vẫn khó bề.

Muốn giữ thân hình cho mảnh dẻ,

Đành thôi bớt bữa ngại ăn hề.


LXC 05.12.24


💄💄💄

Bài thơ "Người Mập" được viết theo thể thơ Đường luật bát cú, mang phong cách hài hước, châm biếm nhẹ nhàng nhưng cũng chứa đựng một ý nghĩa sâu sắc về việc kiểm soát bản thân và lối sống lành mạnh.


1. Nội dung bài thơ


Bài thơ khắc họa hình ảnh một người có thân hình "mập mạp" với nhiều nét hài hước nhưng rất gần gũi. Từ "bụng nhìn tựa cái trống chầu ghê" đến "chân bước lò dò thấy chán chê," tác giả vẽ lên bức tranh vừa dí dỏm, vừa sinh động về dáng vóc đặc trưng của người béo.


Những sở thích như "bánh ngọt chè thơm" hay "gà hầm thịt nướng" được nhắc đến để chỉ thói quen ăn uống phong phú nhưng cũng chính là nguyên nhân khiến người này khó kiểm soát cân nặng. Đến phần kết, bài thơ mang thông điệp nhẹ nhàng nhưng ý nhị: muốn giữ thân hình "mảnh dẻ" thì phải biết kiềm chế, "đành thôi bớt bữa ngại ăn hề."


2. Giọng điệu và nghệ thuật


Giọng điệu: Hài hước, dí dỏm nhưng không chế nhạo hay phê phán gay gắt. Điều này giúp bài thơ dễ tiếp cận, mang lại cảm giác gần gũi với nhiều người.


Hình ảnh: Các hình ảnh được sử dụng trong bài thơ rất thực tế, gần gũi, khiến người đọc có thể dễ dàng hình dung và liên tưởng đến chính bản thân hoặc những người xung quanh.


Thể thơ: Bài thơ sử dụng thể bát cú Đường luật với kết cấu chặt chẽ, vần điệu hài hòa, làm tăng tính nghệ thuật của tác phẩm.



3. Ý nghĩa


Bài thơ không chỉ đơn thuần là một bài thơ trào phúng về thân hình của người mập mà còn gửi gắm thông điệp về lối sống lành mạnh. Tác giả không áp đặt mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở rằng việc duy trì cân nặng và sức khỏe không phải là chuyện dễ dàng, đòi hỏi sự kiềm chế và thay đổi thói quen.


4. Kết luận


"Người Mập" là một bài thơ tuy ngắn gọn nhưng chứa đựng nhiều giá trị: giải trí, nghệ thuật, và giáo dục. Qua sự hài hước, tác giả vừa mang lại tiếng cười vừa khiến người đọc suy ngẫm về việc giữ gìn sức khỏe trong cuộc sống hiện đại.





Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2024

MỐI TÌNH NƠI GIẾNG XƯA



Cùng xách nước, dây gàu rối cuộn,

Gỡ dây rồi tay chạm bâng khuâng.

Mắt trao tình, tim rộn nhịp ngân,

Yêu mới chớm, hai mươi vụng dại.


Nơi giếng nhỏ, hai mình gặp lại,

Mỗi chiều về như cố đợi nhau.

Lòng ngóng trông khi ngày chưa thấy

Yêu không lời mà vắng lại mong


Thư đưa tới, nhạt nhòa mực tím,

Thời gian trôi, tình mộng mỏng manh.

Ngày em cưới, anh còn vướng nạn,

Lặng lẽ buồn, lệ đắng đêm thanh.


Chín năm cách, tình cờ đối diện,

Người cũ đây, có phải là mơ !?

Mắt hằn sâu, buồn in nét khổ,

Ta nhìn nhau, tâm trí thẫn thờ.


Bao ấm lạnh, môi hồng nhạt thếch

Mấy nồng say, khóe mắt thâm đen?

Nỗi thương nhớ, lòng đau như cắt,

Tình xưa giờ lại hóa hư không.


Xưa giếng cũ, bóng ai thờ thẫn,

Bởi rối gàu hẹn ước, mộng mơ.

Em cúi mặt, tuôn dòng nước mắt,

Anh nhìn theo, lệ chảy đôi bờ.


Tình dang dở, xa rồi duyên nợ,

Chỉ giếng sâu nhớ mãi đong đầy.

Em và anh, mỗi người một cảnh,

Gửi nỗi lòng theo gió cùng mây.

LXC _ 01.12.24

 

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2024

TUỔI GIÀ


 Tuổi già tựa bóng hoàng hôn,
Pha sương mái tóc, chẳng còn thanh xuân.
Ngày trai trẻ đã xa dần,
Lưng còng, mờ mắt, chân chùn khó đi.

Năm xưa có ngại điều chi,
Giờ đây bỏ lại, xuân thì đã qua.
Gian nan, vất vả cũng xa,
Chỉ còn sớm tối vào ra quanh thềm.

Đời người như chuyến tàu đêm,
Cuối ga chầm chậm chờ thêm từng ngày.
Còn chăng chút gió heo may,
Lòng ta thanh thản, vẫy tay chào đời.

LXC_27.11.24

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2024

TỰ MỪNG SINH NHẬT


Qua rồi sinh nhật bảy mươi,
Tóc soi ánh bạc, mỉm cười an vui.
Bảy mươi ba tuổi thêm ngời,
Sức bền, trí vững, cuộc đời dài thêm.
Khuya còn thức ngắm trăng thềm
Tai nghe rõ tiếng ru êm dế mèn
Mắt nhìn vào cõi đêm đen
Ung dung, tự tại thắp đèn soi tâm.

LXC - 17.11.2024

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2024

CÁNH BƯỚM

Cánh mỏng dập dìu giữa gió lay
Hương hoa dìu dịu bướm vờn bay.
Thoáng qua mộng mị chừng như thực!
Để lại duyên tình bụi cỏ may.


Lưu Xuân Cảnh - 10.11.2024










Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2024

TÌNH CHẾT

Mong ngóng rồi nay biết không còn!

Cuối thu hai bốn não nề hơn

Trời không có nắng, mây vần vũ

Vạn mớ sầu ly chiếm tâm hồn

Bởi trái ngang mà phải chia xa

Nên đành câm nín những ngày qua

Năm mươi năm gần mà lại cách

Vì giữ cho nhau được ấm nhà

Chôn chặt tình ai ở trong lòng

Làm ngơ, lánh mặt, giấu chờ mong

Cầu cho người cũ nhiều hạnh phúc

Mặc nỗi riêng mình có long đong

Muốn biết người xưa sống thế nào ?

Có còn chung bước níu tay nhau

Có vui những lúc chiều dạo biển

Ngắm núi xa mờ, sóng lao xao

Có cùng trò chuyện những đêm trăng

Có mơ cung quãng với chị Hằng

Hay giờ vất vả vì cơm áo 

Nhạt ánh mắt tình lạnh chiếu chăn

Mãi lo nhiều nỗi… với băn khoăn…

Bên em người ấy có quan tâm

Có nồng say hay từng hờ hững

Cứ chạnh lòng vì sợ … đắng cay 

Quá ngỡ ngàng, chết lặng chiều nay !

Bốn tháng hơn rồi em buông tay

Chiều mưa ấy, tim em ngừng đập

Không kịp lời nào xót xa thay !

Cuộc sống riêng em đã đủ đầy

Nhưng đèo nỗi khổ có ai hay

Muốn thêm giàu, gặp người gạt gẫm

Của tiền bỗng chốc hóa trắng tay

Vướng nạn từ đây đã nhiều ngày

Vô tư chấm hết, khổ sầu thay

Và rồi bệnh đến do phiền não

Sắc vóc, dung nhan cũng úa nhàu.

Kết thúc cuộc đời tiếc lắm thay !

Vui chưa trọn vẹn trái ngang bày

Phải chăng từ dạo ta xa cách

Âm thầm chịu đựng, em đớn đau?

Đã hết rồi thôi, một mối tình!

Dương trần ân hưởng bảy mươi xuân 

Em đi chiều thu phai nhạt nắng

Phủ kín cả trời mây tím giăng.


Lưu Xuân Cảnh _ 16.10.24



Thứ Ba, 1 tháng 10, 2024

MONG

Về lại Quy Nhơn buổi cuối chiều

Nghiêng vàng bãi vắng dấu chân xiêu

Năm mươi năm trước ta cùng bước

Bọt sóng mơn man…nhớ thật nhiều !

Em ở phương nào anh ở đây ?

Chiều nay lẻ bóng sóng xô dày

Con còng bỏ chạy trôi dòng nước

Xóa vết chân ai xóa được lòng ?

Tím nhuộm hoàng hôn phía cuối trời

Bao nhiêu kỷ niệm lại dần khơi

Trong tà áo trắng ai duyên dáng

Ánh mắt đượm sầu, nhớ chia phôi 

Bọt sóng tan dần theo nước cuộn 

Buồn vương thuở nọ dễ gì tan

Trăm năm lỗi hẹn tình muôn thuở

Như sóng xô hoài bãi bờ. Mong !


Lưu Xuân Cảnh - 01.10.24



Thứ Ba, 25 tháng 6, 2024

TÌNH LỠ (Ndt, Bvđâ, Ltt, Ntv)

Trăm ngàn nỗi nhớ dội lòng anh

Tiếc mãi tình ta mộng chẳng thành

Giận bởi lầm ai rồi lẫn tránh

Nghi vì lạc chỗ mới vòng quanh

Còn đâu ấm cả trời đông lạnh ?

Chỉ giữ nồng riêng tiết hạ đành

Mỗi dịp hoàng hôn màu xám cảnh

Mơ về tổ ấm giữa chòi tranh


Lưu Xuân Cảnh _ 25.6.24





Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2024

CHỢ SỚM


Chiếc xe đạp trên đường dài gió bụi

Những chiều qua nắng lụi em chưa về

Mỗi sớm mai bước chợ đường quê


Giọt sương lạnh sẽ làm em cảm lạnh


Trăng còn gác núi, gà chưa gáy gọi


Gánh gồng em đã chất nặng rau khoai


Chất hết lo toan, chất cả miệt mài


Và tháng ngày cứ kéo dài thêm mãi


Vất vả ngược xuôi em nào có ngại


Quá nửa đời em bươn chải nuôi con


Sắc vóc dung nhan theo đó hao mòn


Bệnh tật cũng đeo vào làm em khổ sở


Đã từ lâu thôi gánh gồng bước chợ


Giờ hình dung anh vẫn thấy xót xa


Cuộc sống không như ánh bạc trăng ngà


Mà hạnh phúc cũng tròn như vành nón


Em đến cùng anh không cần lựa chọn


Chấp nhận khổ nghèo đám cưới không hoa


Mặc kẻ ngó nghiêng lắm chuyện  gièm pha

 

Gắn bó đời nhau không hề hối tiếc


Đã bốn lăm năm xe duyên kết tóc


Mãi cùng nhau bước tiếp đoạn đường dài


Đừng để buồn ai, đừng có hứa sai


Khi kết thúc ta mỉm cười mãn nguyện./.



Lưu Xuân Cảnh _ 07.6.24






Thứ Ba, 14 tháng 5, 2024

SỐNG TỐT HÔM NAY

Bước chậm hay nhanh rồi cũng đến

Thiên đàng, địa ngục một trong hai 

Phải giữ đời này tâm, tánh thiện


Mong gì hóa kiếp được đầu thai!



Lưu Xuân Cảnh _ 14.5.24





Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2024

ĐÊM

Đêm mù mịt tối giấu gì trong ?

Lắm kẻ hùa theo dẫn lối vòng

Áo mão không đèn soi khó thấy

Chức quyền thiếu đức rọi gay trông

Hầm sâu lỡ bước sa vào tử

Bẫy độc lầm đường vướng phải vong

Lão Tạo bày trò nơi tối sáng

Thành ra giúp sức bọn hai lòng.


Lưu Xuân Cảnh - 24.3.2024








Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2024

💥 NỔ 💥

Lạch tạch đì đùng rộn giữa khuya

Rền vang xóm nhỏ nép bên rìa

Đêm chờ nhậm chức Rồng vươn cổ

Tối đợi giao quyền Mẹo cụp ria

Cũng khoái ra nhìn trời chớp lửa

Nhưng rầu đứng nghĩ chó đi hia

Không chừng tết tới thêm con Tỵ

Cũng “oách” ta đây nổ nữa kìa…!


Lưu Xuân Cảnh_ 03.3.24




Thứ Hai, 5 tháng 2, 2024

GỬI BẠN “PHÂY”

Gửi lời chúc đến bạn bè năm mới
Dẫu thật lâu chưa tương tác bao giờ
Xin đừng trách vì trên trang Facebook
Nổi rồi chìm vì vắng hỏi thăm nhau
Tết đã đến Cảnh tôi xin quý chúc
Hơn sáu ngàn bạn cũ mới; gần xa
Sống khỏe vui dẫu trẻ hay đã già
Cứ là bạn ta cùng nhau vui nhé !
Không lì xì chẳng cụng ly mời rượu
Mà trong lòng vẫn nhớ mãi không quên
Bạn trên “phây” tránh đừng tạo ưu phiền
Bình và luận tự do nhưng thân thiện
Viết chữ yêu dễ dàng hơn chữ ghét.
Gửi cho nhau nồng ấm thật dễ thương ./.

Lưu Xuân Cảnh _ 05.02.2024


 

Thứ Sáu, 2 tháng 2, 2024

TỔNG KẾT NĂM MÃO

Mèo vua mãn nhiệm Táo tâu trình

Mọt nước sâu dân phải tụng đình

Xuất khẩu đô nhiều thêm tốt đẹp

Nhập làng bạn mới lắm quang vinh

Mai Rồng lượn cánh y quy hoạch

Mốt Rắn vươn thân đúng lập trình

Quý Mão qua rồi ta hãnh diện 

Công lao lãnh đạo giữ hòa bình.



Lưu Xuân Cảnh_ 03.02.24





Thứ Năm, 25 tháng 1, 2024

NGHẸN NGÀO (Nđt, Ltt, Ntv)



Một cỗ hàn quang nhói cảnh đời

Anh về đất mẹ để tình rơi

Sầu mang ở lại buồn man mác

Tủi đọng lìa xa xót rã rời.

Biếc thẳm mờ trôi chiều rũ rượi

Đen dày đậm phủ tối đầy vơi

Mai dù lật xới tìm đâu nữa ?

Mãi cách, đành chia cổ nghẹn lời.


Lưu Xuân Cảnh _ 25.01.24







Thứ Hai, 18 tháng 12, 2023

GẬP GHỀNH



Nỗi xót em sầu giọt lệ rơi !

Ngày qua trở lạnh bếp không cời

Buồn thương để lại hờn mang tới

Trách nhớ quên đi giận tách rời

Bỏ cả lời cay tình mãi nối

Buông ròng tiếng đắng mộng luôn khơi

Niềm vui hạnh phúc ngoài mong đợi

Tim ấm dù đông phủ kín trời.


LXC_17.12.2023




Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2023

RĂN MÌNH (Nđt, Ltt, Ntv)

Phải nhớ trong lòng một chữ an

Dù muôn sóng dữ chực dâng càn

Đương đầu chẳng ngại bao thằng ngán

Đối mặt lo gì cả lũ man

Giữ được tâm bình khi núi cản

Làm cho dạ vững lúc sông tràn

Chân mềm đã bước dò sâu cạn

Dạo cõi thăng trầm chớ thở than./.



Lưu Xuân Cảnh _
26.11.2023




Thứ Tư, 1 tháng 11, 2023

GIÀ NGHĨ

(Nđt, Ltt, Ntv, Bvđâ)

Chửa trọn niềm mong đã thấy già

Chân dò dẫm bước ngặt đường xa

Buông chèo sóng cuộn bơi thuyền thả

Lái mũi triều xô bỏ mạn cà


Cũng chẳng hay gì mơ đập đá


Thôi đành nói cuội gởi cành đa


Lòng sâu hỏi chứa chừng bao giạ ?


Nặng gánh đèo mang chỉ mỗi nhà./.


Lưu Xuân Cảnh _ 01.11.2023







Thứ Bảy, 9 tháng 9, 2023

RÁNG CHIỀU

Nhìn ráng chiều mà lòng thêm bối rối

Xám bầu trời sắp phủ bóng hoàng hôn

Tiếng kêu bầy về tổ cứ dập dồn

Đêm lại đến giấu gì trong bóng tối ?

Ánh mặt trời ngàn đời đâu có lỗi


Tại lòng ta rung, dội giữa ngày đêm


Đợi bình minh mong một chút dịu êm


Tâm xao động nhớ chiều xưa day dứt./.


 Lưu Xuân Cảnh _ 08.9.2023




Thứ Ba, 8 tháng 8, 2023

TÌM ĐÂU ?

Chạng vạng ngang vườn

Lắng đọng mùi hương

Dịu êm đằm thắm thân thương

Tuy là hoa dại mà vương vấn lòng

Rạo rực chờ mong

Lục lọi ngoài trong

Rào thưa bụi rậm cũng không

Từ đâu đưa lại cõi lòng xuyến xao !?

Chẳng hiểu vì sao

Với tận tầm cao

Hương kia chìm lặn nơi nào

Cúi tìm dưới thấp ngạt ngào đâu đây !?

Bóng tối loan đầy

Ngọt lịm bao vây

Rời đi chẳng nỡ…nơi nầy

Quay ra ngoảnh lại mới hay hương thầm

Khoảnh khắc trầm ngâm

Cứ giữ trong tâm

Đâu cần biết rõ xạ _ trầm

Hương đưa gió tặng đừng nhầm của ta.

 Lưu Xuân Cảnh _ 08.08.2023.  






Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2023

TRỒNG LÚA THỜI NAY (Nđt, Ltt, Ntv)

Đợi đủ trăm ngày giống đã gieo

Hằng mong vẫn ngóng để xoay nghèo

Bông quằn hạt mẩy cơm bùi chén

Gié nặng chùm sai phở đẫm lèo

Giữ lấy nghề nông, làm kiểu sạ

Rồi thu gạo trắng, bỏ trâu đèo 

Ngàn năm chịu khó giờ thong thả

Khỏi vác cày cơ cực mãi chèo.


Lưu Xuân Cảnh - 15.4.2023




Thứ Sáu, 17 tháng 3, 2023

RA ĐI. (LNT)


Nhà khói hương, kẻ gió sương

Trăng soi tường, nó lên đường

Bến cũ dòng trôi bao lưu luyến

Sao mờ bước dẫm mấy vấn vương

Xóm nhỏ lều đơn vắng lặng

Đa to ngõ hẹp đoạn trường

Chẳng thấy quay về nhiều đông hạ

Đi rồi bỏ lại vạn niềm thương…!


Lưu Xuân Cảnh. 17.3.23









Thứ Hai, 6 tháng 2, 2023

NHỚ MẸ (Nđt- Ltt- Ntv- Bvđâ)



Lửa bén nhang trầm lệ đã vơi
Hình mây dáng mẹ ở lưng trời
Trong chiều nắng nhạt câu đùa gởi
Giữa buổi mưa mù tiếng dạy rơi
Quạnh quẽ sân vườn cây phủ lối
Đìu hiu giậu ngõ ảnh im lời
Lòng đau quặn thắt sầu dâng trỗi
Nhớ nghĩ thương nhiều tủi lại khơi

Lưu Xuân Cảnh - 06.02.2023







Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2023

HƯƠNG XƯA

Gửi về em mùi hương đằm thương mến

Giữa trời Xuân cỏ biếc dát nắng vàng.

Nhớ lắm ngày xưa bao điều nuối tiếc

Giá đừng rời xa hạnh phúc dường nào !?

Hai ta đang cùng dưới một trời sao

Mà chẳng rõ về nhau: còn hay mất ?

Khoảng không rộng với tuổi già ngăn bước

Mà tâm hồn trẻ mãi lúc vừa yêu.

Thuở ngây thơ hương dủ dẻ trong chiều

Anh thầm thì chạm vào hương ngọt lịm.

Giờ vẫn vậy nhưng chiều chua chát lắm

Mỗi mình anh gặm nhấm nỗi niềm riêng.

Hạnh phúc đủ đầy lòng vẫn chưa yên

Chẳng lý do mà sao luôn dằn vặt ?

Mãi khắc trong tim nét buồn ánh mắt

Rồi sẽ đeo hoài đến lúc xuôi tay.

Thân gửi về em chỉ để giãi bày…


Lưu Xuân Cảnh _ 27.01.2023